Welcome to Vietnamese Culture. I hope you have a happy day! Chào mừng các bạn đến với Văn Hóa Việt Nam. Chúc các bạn có một ngày hạnh phúc. Nếu bạn ghé thăm lần đầu, hãy đọc mục giới thiệu blog phía dưới để khai thác blog này hiệu quả hơn. Các bạn có thể yêu cầu bài viết về mọi chủ đề, tôi sẽ tìm tài liệu và viết bài hoàn chỉnh cho các bạn. Hiện nay, hoàn toàn miễn phí! DOWNLOAD ĐH CẦN THƠ SÁCH NÓI PHIM HAY VIETNAMNET DịchThuậtSH Bệnh Thú Kiểng MuaSách Vietruyengan

Thứ Hai, 2 tháng 8, 2010

Salted Stories

My heart sinks each time I cross the narrow cul-de-sac where a young woman from the suburbs lives. To earn a living, she pushes a bicycle around the streets of the town the whole day, crying out: "who wants to buy salt?" With one kilo costing less than 15 cents, she has to work very hard to make ends meet.

My thoughts go back to the resistance zone during the First War of Resistance against the French more than 40 years ago when we ran very low on salt was we were caught up in the jungles of Viet Bac in northen Vietnam. Salt was then a precious commodity. Many resistance workers, civilian and military, suffered grave health problems because they could not get the 20 grams or so that the body needs daily. It happened more than once that we had to do with the ash of burnt bamboo.

Ancient Vietnam comprising only the northern area of the present territory, had a mountainous region inhabited by a dozen ethnic minorities and the plains inhabited by the Viet, the majority group. Salt was therefore the most important article in barter trade between people of the plain and the highlanders.

As with many other cultures in the world, salt assumes a high symbolic character in Vietnamese culture.

Man's subconscious is haunted by salt. Is it because  the first germ of life which was to engender the human race came from the sea where water holds the same proportion of salt as human blood?

Salt is first of all the symbol of friendship, love, solidarity and hospitality and durable social ties. Is it because when sharing this indispensable stuff of life with another, one wishes to show that one's faithfulness is complete?  In ancient Greece, as well as among the Jews and Arabs, salt represented friendship, hospitality and respect for a promise made. Homer on many occasions affirmed the sacred character of salt which was frequently used in sacrificial rites.

According to Hindu philosophy, the individual self merges in the universal consciousness just as salt dissolves in water.

Another trait of salt is its indestructibility. For the Semites, to eat bread and salt together is to seal an indestructible friendship or a durable commitment. A French proverb says: "They will not eat a pinch of salt together, they will quarrel soon."

Salt and ginger constitute, according to a Vietnamese folk song, a vow of eternal love:

"I raise the plate of salt in my hand where I have  immersed ginger, 
the ginger is hot, the salt is salt, let neither of us will forget the other."

Salt is used to preserve fish, meat and food in general. Some beliefs make it a symbol of preservation and even purification. Japanese shintoism devotes a ritual ceremony to the harvest of salt. Small mounds of salt placed at the house entrance or on the brim of the well or on the ground of the house of someone who has fust died is believed to have a purifying and exorcising effect. Some Japanese spread salt on the threshold of their homes everyday; they do the same after the departure of an undesirable guest.

Many Vietnamese phrases allude to the figurative sense of the word "salty".

"A fish that refuses to be salte will be spoiled."

Excess of salt causes a burning sensation. The proverb "when the father eats too much salt, the child will be very thirsty", is  an allusion to Buddhist karma: Children have to pay for the crimes and bad acts of their parents.

Moral wounds are likened to the burn  caused by salt on live flesh in such expressions as: "Only he who has his entrails burnt by salt knows what it is", "he has his face salted, to be very ashamed, accept to do something very humilitating, to lose face, which is a very grave thing in Asian cultures".

The old expression to throw salt into the eyes means an eyesore, to be disgracefully unpleasant to the eyes.

The correct quantity of salt will give flavour to dishes and, in a figurative sense, give ardour to an action or a feeling, something piquant and spiritual,  to a narrative, a story. The French says: the salt of life, the salt of an epigram, a joke full of salt, that has plenty of salt, and so on.

For Vietnamese, a woman who speaks with charm is being salted sentiment; passionate love is salted ardour, and a customer who wants to buy  at any price is being salted purchase.

Grilled and salted sesame and salted vegetable are lean dishes in pagodas.

Chủ Nhật, 1 tháng 8, 2010

Khi Yêu Một Ai Đó

"Ta sẽ không biến họ trở thành những gì mình muốn, mà thường giúp họ trở thành những gì họ có thể... "
Vào mùa hè cuối cùng của tuổi ấu thơ, tôi đã yêu say đắm một cô gái tên là Audrey. Chỉ cần cô ấy nhìn vào mắt tôi, thì lập tức tôi cảm thấy mình như đang từ từ bay lên khỏi mặt đất...

Audrey là điều tuyệt vời nhất ở vùng hồ Peekskill chúng tôi. Tôi 17 tuổi, còn Audrey mới 16. "Cuộc sống xã hội" của lũ trẻ mới lớn vùng hồ Peekskill luôn xoay quanh mấy đứa con trai đến từ New York. Chúng đến đây để nghỉ hè. Và đứa nào đứa nấy đều như một ngôi sao bóng rổ, cực kỳ tự tin và quả quyết!

Tôi thì chưa bao giờ giỏi bóng rổ. Tôi đập bóng vụng về và sức chịu đựng của tôi chỉ bằng một con muỗi mắt. Cho nên tôi rất ghét tụi teen "thành phố" kia. Mỗi lần chúng về vùng hồ là chẳng ai còn biết đến những cậu nhóc tỉnh lẻ như tôi nữa. Cho nên tôi đã mua cả một chiếc áo chơi bóng rổ và đem quả bóng màu da cam sọc đen ra nện hằng ngày, nhưng cứ trận bóng nào có tôi tham gia, chỉ được vài phút là tụi "thành phố" kia "mời" tôi ra ngồi nghỉ cho chúng… rảnh chân!
Một lần bị "mời ra ngồi nghỉ" như vậy, Audrey - trước đó đang ngồi xem bóng rổ - chợt bảo tôi cùng đi ra chỗ khác. Chúng tôi ngồi dưới một gốc cây lớn và Audrey lần đầu tiên nói rằng cô ấy rất thích giọng hát của tôi. Cô ấy bảo đã từng nghe thấy tôi hát khi đi câu cá ở hồ, và thậm chí còn so sánh tôi với ca sĩ nổi tiếng Paul Robeson. Không những thế, Audrey còn bảo rằng tôi có lợi thế hơn Robeson vì giọng tôi… trẻ trung hơn (tất nhiên, tôi mới có 17 tuổi).
Và rồi Audrey bảo tôi hát cho cô ấy nghe. Gì chứ hát là sở trường và là "môn" yêu thích của tôi. Tôi ngồi hát cho Audrey nghe suốt cả tiếng đồng hồ.

Rồi một lần, Audrey mời tôi đến nhà cô ấy chơi. Audrey nói mẹ cô ấy rất thích nghe hát, nhất là những người có giọng cao như tôi. Thế là tôi chọn một bài tình ca cổ điển và gân cổ lên hát. Mẹ Audrey say sưa nghe tôi hát, đung đưa người và mỉm cười. Còn Audrey thì nháy mắt với tôi và khi tôi về, cô ấy bảo: "Anh thấy chưa, em đã bảo anh hát rất hay mà".
Từ hồi đó, tôi được tự do đi chơi cùng Audrey. Chúng tôi thường ngồi chơi ở ven hồ và tôi hát cho Audrey nghe rất nhiều bài hát trong khi nắm tay cô ấy. Mùa thu năm đó, tôi vào đại học và sống xa nhà. Chỉ thỉnh thoảng tôi mới gặp "tình yêu mùa hè" của mình. Và rồi theo thời gian trôi, chúng tôi đi những con đường khác nhau trong cuộc sống.
Thế nhưng có một điều làm tôi nhớ mãi. Một đêm, trong mùa hè ấy, vì nhớ nhung, tôi đã điên rồ đến mức leo lên cửa sổ phòng của Audrey, chỉ để được ngắm cô ấy khi đang ngủ. Đó là căn phòng của một cô gái năng nổ, yêu bóng rổ và những môn thể thao ngoài trời khác, không có gì liên quan đến âm nhạc, ca hát...

Và tôi hiểu ra rằng Audrey nói rằng cô ấy thích nghe tôi hát chỉ để tôi có thể tìm lại được niềm yêu quý với chính bản thân mình. Cô bé có trái tim bao dung ấy đã trao tặng tôi một điều đặc biệt về tình yêu.

Đó là khi yêu một ai đó, ta không biến họ trở thành những gì mình muốn, mà thường giúp họ trở thành những gì họ có thể. Đó là lý do tôi luôn vẫn coi Audrey là một điều đặc biệt từng tới trong cuộc đời tôi.
Hoathuytinh.com

Comments gần đây!